Tự tin thái quá hay Tự cao?
Bất cứ ai cũng cho mình thông thái cả, tất nhiên không đúng 100%, nhưng hầu hết là thế. Một hiệu ứng tâm lý là tự tin thái quá.
Rõ ràng dưới góc độ Toán học, điều ấy ta thấy có gì đó sai sai. Nhưng đó là khảo sát, còn trong lòng thì nhiều khi khác biệt.
Giả sử, ai đó đến từ nền văn hóa đề cao tính khiêm tốn, có thể miệng sẽ nói một đằng làm một nẻo. Bởi nếu nói đúng góc nhìn của mình, họ sẽ bị chỉ trích dù thực tế, đa phần họ không khiêm tốn đến vậy.
Nhiều lúc Ngọ tự hỏi tại sao nhiều người căn phòng đẹp nhất là căn phòng khách, mà không phải căn phòng họ hay xài?
Tại sao bộ quần áo ở nhà lại không được đẹp đẽ, và thương hiệu như đi cà phê với bạn bè, hay đi làm?
Tất nhiên, dù đúng hay sai, Ngọ cũng có những lời giải thích và bạn cũng sẽ có những lời giải thích.
Gian dối hay hệ thống bị lệch?
Đây có thể là hệ thống, nhiều khi họ không nhận thức là họ kém hiệu quả.
Ngọ nghĩ những người làm trong ngành tài chính sẽ có tỷ lệ cao hơn, ví dụ 10 người nói đầu tư hiệu quả thì có đến tận 9 người! (Phần chênh lệch có thể là phần gian dối vì lợi ích)
Ngọ quá hoài nghi trong ngành mình chăng?
Bởi trung thực, họ mất tiền, ví dụ họ kiếm tiền nhờ rủ vào room vip và môi giới, thì liệu họ có hô lên cho người ta rằng: “Tôi đầu tư không hiệu quả, bạn hãy bỏ tiền vào room tôi, hoặc nghe tôi phím mã không?”…
Ngọ không hề chê trách những người trong nghề, trừ khi họ thái quá, dù trong lòng có kinh khi. Một màn lọc đạo đức lỏng lẻo?? Của xã hội, của hệ thống, của tất tận tật…
Ngoài ra, con người bị lệch trong tự nhận thức bản thân. Ví dụ “họ tin tưởng họ thực sự giỏi, dù họ không giỏi”!
Thứ Ngọ sẽ nghĩ xa hơn là hệ thống tạo dựng con người! Kể cả bên trong con người lẫn bên ngoài!
Giống như những cánh lái xe cá nhân, họ “né trạm thu phí”. Suy cho cùng, hệ thống quá lỏng lẻo. Tất nhiên, ở góc độ xã hội, nếu đó không phải đường cấm, họ chẳng có gì sai vì để “né trạm”, họ chẳng vi phạm luật giao thông. Nhưng ở góc độ chơi đẹp, họ đã chơi không đẹp!
Nhưng ở khía cạnh con người, Ngọ khuyến khích dừng làm ăn với những người như vậy! Bởi cuộc đời, không có gì là toàn vẹn quá, họ sẽ lấy kẻ hở của bạn để “xơi” bạn.
Sẽ rất nhức đầu nếu một bản hợp đồng dày đến 99 trang bắt bạn đọc!
Góc độ cạnh tranh của cuộc sống và thị trường rất khốc liệt nhưng đầy thi vị. Chúng ta kể cả Ngọ, đều có khía cạnh tốt và xấu, nhưng cũng may mắn giống điểm số ở trường hãy sống hạnh phúc với điểm 8-9/10.
Bởi 1-2/10 điểm còn lại, người ta cũng đủ để “chơi” bạn và đánh giá bạn xấu xí nếu họ không thích bạn rồi.
Một nguyên tắc làm ăn!
Một số người sẽ tin tưởng bạn, một số người không tin tưởng bạn. Một số người bạn tin, một số người bạn không tin. Ngọ cũng không ngoại lệ!
Tất nhiên, chúng ta biết cách đặt tiêu chuẩn mình cao, thì ta sẽ biết cách đặt tiêu chuẩn cao lên người khác. Gọi là tính da thịt trong cuộc chơi! – Còn không ta sẽ rơi vào trạng thái gọi là: “đòi hỏi”.
Khi nói đến vấn đề tiền bạc, con người sẽ bóp méo nhiều thứ để gọi là hợp lý… Tôi biết việc này là không tốt nhưng phải nuôi con, xã hội ai cũng thế mà.
Ngọ không xem cái này là hoàn toàn xấu dù thấy không đẹp, bởi con người hành động vì động cơ của mình. Ngọ thích nhìn một thứ hệ thống hơn, và chịu trách nhiệm 100% những quyết định của mình.
Ở góc độ chủ doanh nghiệp, hệ thống ta lỏng lẻo, ta sẽ dễ sinh ra những nhân viên khai thác sự lỏng lẻo đó. Có thể ở mức độ nhẹ là cảnh báo, còn không sẽ mời họ rời đi, bởi dung thứ công ty sẽ thành ổ dịch của sự gian dối.
Giống như Ngọ tin rằng:
Tất nhiên, tâm lý ai cũng cho mình khôn ngoan, nhưng thực tế Buffett và Munger đã giải quyết câu hỏi của Ngọ: “Nếu mọi người không sai lầm, thì tôi đã không giàu đến vậy!”.
Thẳng thắn về nguyên tắc sống và làm việc
Chúng ta sẽ luôn luôn phạm sai lầm, Ngọ cũng sẽ luôn luôn phạm sai lầm. Vì ai có thể nghĩ mình thông minh, nhưng bản thân Ngọ nghĩ mình có nhiều điều ngốc nghếch – Ngọ cũng đang tiếp tục học!
Do đó, có những cơ chế để phòng ngừa những rủi ro bất chợt trong đầu tư và cuộc sống.
Ví dụ: Ngọ nói thẳng mua cho những người ủy thác Ngọ là tối thiểu 8 mã! Và không đòn bẩy! Để luôn phòng ngừa sự sai lầm chủ quan của mình, và thua lỗ khách quan.
Thậm chí bây giờ yêu cầu thời gian tối thiểu ủy thác là 4 năm. (Một số ngoại lệ, sẽ còn khách cũ vẫn còn 1 năm hoặc 2 năm – vì vẫn còn “bản ghi nhớ” – xem như 1 bản hợp đồng)!
Như vậy, người ủy thác sẽ rõ ràng hơn khi đến với Happy-fund, họ tìm hiểu kỹ hơn. Ngọ cũng không muốn người ta đến với mình một năm, dù kết quả khả quan nhưng dưới kỳ vọng của họ, hoặc triết lý của họ, họ sẽ bỏ đi. Thật mệt đầu, nhất là khi tiền chỉ là một phần trong giá trị cuộc sống!
Hãy đưa mình một tiêu chuẩn cao trong cuộc sống và đầu tư cho chính mình; nhưng hãy nhìn cuộc sống với một tiêu chuẩn bình thường để sống dễ chịu và chấp nhận. Chúng ta (kể cả Ngọ) cũng cần phải học điều đó!
Giống như kiểu: Đừng có tâm lý hại người, nhưng có tâm lý phòng người!
Có những tiêu chuẩn Ngọ muốn chia sẻ từ kinh nghiệm bản thân, giúp Ngọ suy nghĩ khách quan, trải nghiệm, sống động, thú vị hơn, đặt trong vị thế người khác hơn:
Một trong số đó là: “Tính da thịt trong cuộc chơi”