Hầu hết điều này, với nhà đầu tư cá nhân có thể phòng tránh rủi ro, bằng cách:
(1) Tránh xa những công ty làm ăn không hiệu quả và giá cao.
(2) Tránh xa những lãnh đạo nói nhiều về cổ phiếu.
Tất nhiên, vì bản chất NĐT là yếu đuối, chúng ta đều thích mua đáy và bán đỉnh.
Nhưng thực tế số đông là mua đỉnh và bán đáy.
Thử nhìn xem, khi thị trường tăng giá mạnh mọi người đều hào hứng nhào vào là đủ hiểu.
Cho nên đối với những công ty, cứ tăng giá, đặc biệt tăng giá nhanh thì sẽ có nhiều “cá con” những nhà đầu tư nhỏ lẻ nhảy vào, bất chấp doanh nghiệp đó hiệu quả thua xa cô bác bán quầy tạp hóa ở quê.
Những công ty làm ăn ổn, không phải không có tiêu cực, mà là theo tỷ lệ nó ít hơn, hoặc nó không đến mức phá hủy một công ty.
Họ có thể bẫy những trò con con, mua 2 ghi hóa đơn 3, suất nội bộ ABC gì đó. Nhất là khi sếp nắm ít cổ phiếu. (Con con ở đây là tiền tỷ ấy).
…
Tuy nhiên, những doanh nghiệp nhỏ hoặc làm ăn bất ổn dễ xảy ra hiện tượng thao túng nhiều hơn.
Phải nói thêm, những công ty nhỏ, làm ăn ổn thường cổ phiếu tăng nhiều hơn so với công ty lớn xét trên tổng thể rộng lớn.
Còn riêng những công ty bất ổn, thường được xem vào nhóm rất rủi ro. Và những cổ phiếu bị thao túng, thì có khi nhiều ngày bán sàn không ai mua, bạn có thể bay 50% tài sản, thậm chí nhiều hơn trong phút mốt!
…
Bản thân Ngọ thích nói chuyện với mới sếp – thường thích hỏi những điều trái ngược cho các sếp trả lời. Ví dụ: 3 biểu hiện của 1 người lãnh đạo dở? Bởi họ hiểu được người trong cuộc.
…
Bởi theo triết lý Buffett thì lãnh đạo là 1 trong những yếu tố lựa chọn cổ phiếu chính của ông.
Và theo Charlie Munger thì sẽ thích những quan điểm nghịch đảo – tức là lãnh đạo tốt là lãnh đạo không dở.
Ta khó xác định được đủ 1 người có tâm và tầm, hầu hết trên mạng ai đó nhận xét một lãnh đạo có tâm có tầm, hoặc do lãnh đạo ấy quá rõ ràng, hoặc người nhận xét không ổn tí nào. Chỉ một số hiếm mới có thể đánh giá được nhé.
Bởi để nhận xét 1 người toàn diện, chính xác là bớt méo mó – thì người nhận xét phải ở trình độ tương đương hoặc cao hơn.
Tốt nhất là level phải cao hơn thì xác suất đúng mới đáng tin hơn.
Ngọ không nghĩ một người có 10 tỷ, đủ năng lực đánh giá một người có 100 tỷ, hoặc 1000 tỷ! Dù thực tế số đông số tiền 10 tỷ đã là rất ít so với toàn bộ dân số, hay nhà đầu tư nói chung.
Tất nhiên, ta có thể nhận xét lãnh đạo doanh nghiệp bằng một số mẹo ở góc độ khoa học.
Ngọ thích khoa học, vì nó mang tính khách quan nhiều hơn.
Chính xác hơn, để nhận xét 1 người, nhất là lãnh đạo, level Ngọ chỉ dừng lại ở mức khoa học, chứ chưa lên tầm nghệ thuật.
Thực tế định hướng của Ngọ là năm 2033 (10 năm kể từ bây giờ) – có thể đánh giá 1 người lãnh đạo tốt hơn đáng kể so với bây giờ.
Ngọ tin có 1 số ít bạn có tố chất thiên phú, số đông thì quá hiếm để hiểu tâm và tầm của 1 ai đó, nhất là họ hơn bạn quá xa.
Quay lại vấn đề lãnh đạo, chúng ta có thể không rõ ràng về một người lãnh đạo nào là có tâm và có tầm, nhưng chúng ta cũng dễ dàng nhận dạng hơn dạng lãnh đạo doanh nghiệp nào là tâm thần và tầm bậy.
Đối với 3 mã API, APS, IDJ – Ngọ không hề mua nó, chỉ đơn giản nó không đáp ứng tiêu chí mua bán Ngọ thôi.
Tuy nhiên qua câu chuyện sốt dẻo của nó. Ngọ nghĩ bạn có thể học được 1 câu nói mà Ngọ rất tâm đắc trước đây. Nếu bạn ứng dụng nó với 1 thái độ khách quan, bạn sẽ có năng lực đánh giá cổ phiếu tốt hơn. Và bạn sẽ kiếm được rất nhiều tiền ở thị trường chứng khoán trong thời gian dài.